Chất thải nguy hại là chất thải có chứa các chất hoặc các hợp chất có một trong các đặc tính gây nguy hại trực tiếp (dễ cháy, dễ nổ, làm ngộ độc, dễ ăn mòn, dễ lây nhiễm và các đặc tính gây nguy hiểm khác) hoặc tương tác với các chất khác gây nguy hiểm tới môi trường và sức khoẻ con người.

Tính đến tháng 12 năm 2006, toàn tỉnh Vĩnh Phúc có 14.318 cở sở phân phối công nghiệp, nhưng ngày nay chỉ có 122 cơ sở chế tạo công nghiệp có quy mô doanh nghiệp, còn lại là các cơ sở nhỏ, quy mô hoạt động ở mức gia đình. Các cơ sở sản xuất có quy mô nhà phân phối phân bố chủ quản trên địa bàn thành phố Vĩnh Yên, thị xã Phúc Yên, huyện Mê Linh, huyện Bình Xuyên và tập trung vào 8 nhóm ngành chính sau: cơ khí, lắp ráp ô tô, xe máy, điện tử; sản xuất vật liệu xây dựng; dệt may, da giày; chế biến nông sản thực phẩm; rượu bia và nước giải khát; dược phẩm và hoá chất tiêu dùng; khai thác tài nguyên; và các nhóm ngành khác như ngành phân phối giấy, nhựa, cao su, pin, đồ gỗ gia dụng... xử lý chất thải công nghiệp



Với đặc trưng lẻ tẻ của mỗi nhóm ngành, mức độ phát thải các chất thải (lượng chất thải, khối lượng…) của mỗi nhóm ngành rất khác nhau. Theo số liệu tổng hợp vào tháng 5 năm 2007, chỉ có 52 trong tổng số 122 cơ sở sản xuất công nghiệp có quy mô đại lý gửi “công bố thống kê về khối lượng, tình hình thu gom, quản lý và xử lý chất thải rắn nguy nan” về Sở khoáng sản và Môi trường (chiếm 42,6% tổng số cửa hàng), với tổng lượng chất thải rắn phân phối là 718.430 kg/tháng và 240 m3/tháng, 2.000 vỏ thùng/tháng (loại thùng phi chứa nguyên liệu loại 60 lít, 200 lít); tương đương 752 tấn/tháng. Lượng chất thải rắn sản xuất nguy khốn khoảng 265.474 kg/tháng và 74 m3/tháng, 65 vỏ thùng/tháng (tương đương 299 tấn/tháng), bao gồm các loại chất thải đa dạng tại các cơ sở như: dầu mỡ, dung môi, hoá chất thải, cặn dầu máy, cặn bùn, cặn sơn, cặn lắng có thể chứa kim loại nặng như Sắt, Man gan, Can xi…, vỏ thùng đựng sơn, giẻ lau dính dầu mỡ, mực in, vật phẩm giầy hỏng… Đây là một khối lượng chất thải nguy hại khá lớn, chiếm khoảng trên dưới 30% tổng lượng chất thải rắn sản xuất. Trong 8 nhóm ngành sản xuất công nghiệp, nhóm các ngành cung cấp khác phát sinh nhiều chất thải nguy hiểm nhất, trong đó cơ bản là ngành sản xuất đồ gỗ gia dụng với tổng khối lượng là 226.976 kg/tháng và 74 m3/tháng, 15 vỏ thùng/tháng; đứng thứ 2 là ngành cơ khí, lắp ráp ôtô, xe máy, điện tử với tổng khối lượng là 28.244 kg/tháng và 50 vỏ thùng/tháng. Ngành chế tạo vật liệu xây dựng có chất thải khá lớn, tuy không có nhiều chất thải nguy khốn nhưng làm ô nhiễm nặng về môi trường về bụi và phế thải đổ lồng bồng, mất vệ sinh nơi cung cấp, ảnh hưởng đến các cơ sở cung cấp khác trong các khu công nghiệp. xử lý chất thải công nghiệp

Với tổng lượng chất thải rắn công nghiệp tổng hợp được từ 52 trong tổng số 122 cơ sở công nghiệp là 752 tấn/tháng (trong đó chất thải rắn không nguy khốn là 453 tấn/tháng, chất thải rắn nguy khốn là 299 tấn/tháng), hay 25 tấn/ngày thì đã tương đương với 1/4 lượng phát thải chất thải rắn của vùng kinh tế trọng điểm phía Bắc (với tổng lượng 99,3 tấn/ngày); song theo ước tính chung, tổng lượng chất thải rắn công nghiệp trong tỉnh có thể lên tới 1.058 tấn/tháng, trong đó chất thải rắn gian nguy là 423 tấn/tháng.

Lượng chất thải rắn phân phối nói chung và chất thải rắn nguy hại tập trung chủ công trên địa bàn thành phố Vĩnh Yên, thị xã Phúc Yên và hai huyện Mê Linh và Bình Xuyên do tổng số cơ sở sản xuất của 4 đơn vị hành chính này chiếm 82,8% tổng số cơ sở chế tạo của toàn tỉnh.


Trên địa bàn thị trấn Vĩnh Yên hiện có 29 cơ sở cung cấp công nghiệp, tập trung chủ đạo trong khu công nghiệp Khai Quang, chiếm khoảng 23,8% số cơ sở cung ứng của toàn tỉnh. Theo số liệu thống kê năm 2007, thị trấn Vĩnh Yên là địa phương có số cơ sở chế tạo công nghiệp nhiều thứ hai của tỉnh Vĩnh Phúc, sau huyện Mê Linh. Theo thông báo của 10/29 công ty trên địa bàn đô thị phát xuất hiện lượng chất thải rắn là 114.935 kg/tháng và 220 m3/tháng, có chất thải rắn sinh hoạt là 200 kg/tháng; chất thải rắn chế tạo không nguy hại là 97.355 kg/tháng và 220 m3/tháng; chất thải rắn nguy hại là 17.380 kg/tháng. Chất thải rắn nguy hại chính yếu được các cơ sở chế tạo thuê các công sở môi trường xử lý hoặc đốt. ước tính một cách sơ bộ lượng chất thải rắn nguy khốn có thể phát sinh trên địa bàn đô thị Vĩnh Yên sẽ vào khoảng 1.000 tấn/năm.

Trên địa bàn thị xã Phúc Yên hiện có 14 cơ sở cung cấp công nghiệp, chiếm 11,5% số cơ sở chế tạo của tỉnh. Lượng chất thải gian nguy của 6/14 cơ sở sản xuất đạt 10.183 kg/tháng, 122 tấn/năm. Chất thải rắn nguy hại đã được đi chôn lấp hoặc bán, đốt hoặc thuê đơn vị đủ chức năng xử lý. Trên thực tế, lượng chất thải rắn nguy khốn phát sinh trên địa bàn thị xã Phúc Yên còn lớn hơn nhiều lượng chất thải đã công bố của các cơ sở cung ứng. Theo ước tính sơ bộ, lượng chất thải rắn nguy hại có thể lớn gấp 2 lần, tức là có khoảng 240-250 tấn/năm.


Huyện Mê Linh có 44 cơ sở chế tạo công nghiệp, tập trung cơ bản trong khu công nghiệp Quang Minh. Lượng chất thải rắn nguy hại của 16/44 cơ sở cung ứng ở Mê Linh là 15.058 kg/tháng và 50 vỏ thùng/tháng. Chất thải rắn nguy khốn đã được các cơ sở phân loại, thu gom và chuyển các công ty môi trường xử lý. Theo chuyên mục chất thải rắn nguy hiểm thì đa số các cơ sở sản xuất đều phát sinh chất thải rắn nguy hiểm. bởi thế, lượng chất thải nguy nan trên địa bàn huyện có thể lớn gấp 2 lần lượng chất thải nguy hại đã lên tiếng của 16/44 cơ sở, tức là đạt khoảng 30 tấn/tháng và 100 vỏ thùng/tháng.

Trên địa bàn huyện Bình Xuyên có 14 cơ sở chế tạo công nghiệp. Tổng lượng chất thải rắn phát sinh trên địa bàn huyện Bình Xuyên là 256.170 kg/tháng, khoảng 3.074 tấn/năm. Lượng chất thải rắn nguy hiểm của 3/14 cơ sở chế tạo là 8.940 kg/tháng (khoảng 107 tấn/năm). Chất thải rắn nguy nan đã được các cơ sở cung cấp thu gom, phân loại và đưa tổ chức môi trường xử lý hoặc để trong công ty chưa xử lý và bán như người tiêu dùng sản xuất ống thép Việt Đức. Như vậy, việc quản lý và xử lý chất thải rắn nguy nan chưa thực sự đúng pháp luật vì ko phải cơ quan hay cơ sở thu mua phế liệu nào cũng có tác dụng xử lý chất thải rắn nguy hiểm.



Theo số liệu thống kê năm 2007, tại các huyện Lập Thạch, Tam Dương, Tam Đảo, Vĩnh Tường, Yên Lạc; mỗi huyện chỉ có từ 1-7 cơ sở cung ứng công nghiệp và tổng số có 21 cơ sở cung ứng công nghiệp. Tuy nhiên, lượng chất thải nói chung, đặc trưng là chất thải rắn nguy nan phát sinh trên địa bàn 5 huyện này hiện nay không đáng kể.

Thực tế điều tra, khảo sát trực tiếp tại một vài cơ sở sản xuất cho thấy tất cả các cơ sở cung ứng chưa nhận thức đầy đủ việc thực hiện thu gom, phân loại chất thải nguy nan. Các cơ sở sản xuất để lẫn chất thải nguy nan với chất thải rắn không tái chế được và cho xử lý như các chất thải sinh hoạt. Chỉ có những cơ sở cung ứng liên doanh lớn như công sở Honda, Toyota, Sơn Nipon… là có thu gom phân loại tự xử lý bằng cách dùng lò đốt, chôn chặt trong khuôn viên của cơ sở, hoặc ký hợp đồng thuê các tổ chức môi trường và dịch vụ thực hiện thu gom, đem đi xử lý. Các cơ sở phân phối tuy đã sử dụng các biện pháp thu gom, xử lý chất thải rắn nguy hại, tuy nhiên đại bộ phận các cơ sở cung ứng đều tự mình chôn lấp ngay trong doanh nghiệp, hoặc tự đốt, hoặc giao phó cho các công sở môi trường và dịch vụ thu gom, xử lý. giá xử lý rác thải công nghiệp