Thưởng thức Hình Nền Đẹp cảm xúc với thiên nhiên tình cảm nhất được các nhà nhiếp ảnh săn đón
Vẫn là cái vấn đề muôn thưở không tìm thấy lối ra. Em của ngày hôm nay hơn em của năm năm trước rất nhiều thứ. Chỉ duy nhất một thứ còn nguyên. Sống không có ước mơ. Câu hỏi em tự hỏi bản thân trong suốt năm năm qua “mình là ai, mình đang ở đâu, mình muốn gì?”. Khát khao đáp án. Ai bảo hiểu em. Em chẳng tin. Em còn chả hiểu em. Thế quái nào họ hiểu được. Em là cá tính nào trong nhiều cá tính đang hít thở không khí. Thời kì quá độ lên người lớn. Em bắt đầu để ý nhiều hoạt động xung quanh. Cô đầu tóc bù xù ngồi dỗ con ăn hết tô bánh canh buổi sáng. Cô lao công mặc áo neon quét đường vào mỗi đêm. Chú xích lô mồ hôi nhễ nhại tươi cười giới thiệu với hai vị khách mình đang chở về thành phố xinh đẹp. Sự mệt mỏi của chị chạy bàn trong quán nhậu. Họ là ba mẹ của vài đứa con. Những nụ cười tuổi trẻ trong những quán cà phê view đẹp. Những cái dzô, những lời nói ép nhau uống của sinh viên. Họ là con của ba mẹ họ.


Em nghĩ về ba mẹ. Em nhìn thấy ba trong chú xích lô. Ba em cộc cằn lắm, ba toàn nói những lời khó nghe. “Coi chừng ba đánh đó”. Em nhìn thấy mẹ trong ánh mắt của những người mẹ khác. Mẹ em suốt ngày cằn nhằn. “Con gái phải vệ sinh, dọn gàng, đừng có ngủ mãi, dậy vận động cho đẹp sau ni mới có người thích”….Tóc ba còn xanh, mẹ đã bạc nửa đầu, chắc do máu xấu. Mẹ có hai cái răng giả nhưng còn nguyên hàm, ba chẳng có cái nào giả nhưng răng nhai lại mất nguyên bộ, chắc do ba ít đánh răng. Ba mẹ 28 tuổi cưới nhau. 32 tuổi có đứa đầu tiên sau khi mất ba người con. Em sinh ra khi ba mẹ 34 tuổi.Trong lớp đại học, ba mẹ em thuộc hàng cây cao. Ba mẹ già rồi. Chắc em thương ba mẹ ghê lắm. Mẹ suốt ngày chỉ thương chị 5, một cũng chị 5, hai cũng chị 5, mẹ chẳng thương em. “Con ra trường muốn học thêm thì mẹ nuôi, muốn đi làm thì tìm chỗ nào gần nhà ấy, còn thất nghiệp thì về ở với mẹ”. ...!





Những Hình Nền Đẹp về tình yêu cuộc sống đẹp nhất 2016 được các nhà nhiếp ảnh săn đón



Mời các bạn ghé thăm Anhdep99.com để đọc thêm nhiều Hình Ảnh Buồn Về Tình Yêu, Ảnh Girl Xinh, Những câu nói hay về tình yêu, tình bạn, cuộc sống, ảnh tình yêu đôi lứa, ảnh giáng sinh tuyệt đẹp, lung linh,...



Đó là những ngày đau khổ và mệt mỏi nhất của em! Là khi không kiểm soát được cảm xúc của mình. Đi đâu, làm gì, chỉ cần nghĩ là nước mắt đã trào ra không ngưng được. Cố gắng ép mình vào giấc ngủ để quên đi nỗi đau đó nhưng tỉnh dậy là mi mắt đã ướt. Cố kìm mà kìm không được, cố nghĩ khác đi cũng không được. Đôi mắt này một khi đã khóc thì em chẳng biết làm sao cho nó ngưng. Cứ lâu lâu có vài ngày như thế đã đau khổ lắm rồi.


Tự ôm nỗi đau này khó khăn hơn em tưởng nhiều. Lúc này chỉ cần thấy điều gì liên quan tới anh là nước mắt lại trào ra, y như được dàn xếp sẵn hay sao vậy á. Trời thì lạnh, nắng không lên, tâm trạng tồi tệ và anh chẳng khi nào biết được em đã đau khổ như thế này. Em không biết mình chờ điều gì ở anh, khi anh vẫn chỉ là đứa trẻ chưa lớn nỗi trong thân xác một người đàn ông. Tuổi xuân của em chẳng có nhiều để chờ đợi mãi như thế này. Nhưng tình cảm là thứ em không tự làm chủ được. Như anh không thể quên cô gái đó!


Duyên, Ừ thì chúng ta có duyên. Trời cho ta duyên nhưng ta không giữ thì phận ở đâu ra hả a?
Cảm xúc bắt đầu từ những lần chúng ta trêu chọc nhau tạo ra tiếng cười, những ngày đầu cứ trôi qua như thế, bởi niềm vui chúng ta trao cho nhau.
Em chưa từng nghĩ sẽ có lúc yêu anh, lòng luôn hoài nghi về anh. Nhưng em lại là cô gái nhẹ dạ, tin anh trong từng lời nói. Để đến khi yêu anh rồi thì em mới biết em đang yêu người yêu người ta.
Lý trí và trái tim em đấu tranh để lôi em ra khỏi cái rắc rối này. Có những ngày lý trí thắng, em im lặng và không liên lạc với anh. Miệng hát nghêu ngao để phớt lờ đi cái nhói trong tim. nhưng vài ngày sau đó trái tim đã lật ngược tình thế. Em lại đè nỗi đau xuống và cố tỏ ra vui vẻ như không có gì để nói chuyện với anh. Anh không nói em cũng tự hiểu anh chưa quên được.
Đôi lần em tự hỏi mình, sao em phải ôm cả nỗi đau của anh với người khác rồi lại cố gắng xây dựng tình yêu của em trên nỗi đau đó? Điều đó thực sự khó và rất đau anh à!
Thế giới của em trước khi gặp anh, cô đơn nhưng sẽ luôn có những niềm vui.
Thế giới của em khi có anh, cô đơn gấp vạn lần và anh cũng không màn đến em nữa. Chỉ vì anh xuất hiện và em dại khờ đánh đổi thế giới của mình mà không hề biết thế giới mà em sắp bước vào niềm vui thì ít mà nước mắt thì nhiều!






Có lẽ cuộc sống là quãng thời gian mà con người ta học cách đối diện, chấp nhận và vượt qua nó. Có người thấy mình mạnh mẽ, có người tưởng mình yếu đuối nhưng thật ra không ai yếu đuối, không ai mạnh mẽ. Đơn giản là ai trong chúng ta đối diện và vượt qua như thế nào? Hay là chẳng cần phải làm gì để vượt qua mà hãy để những gì tự nhiên nhất trong ta lắng đọng lại và trôi đi theo thời gian nếu nó muốn như những chiếc lá không còn muốn ở trên cây thì vàng úa rụng xuống để gió cuốn đi dù chẳng biết về đâu. Bước đi thật chậm biết là lòng đau nhưng quá nhiều vết thương làm ta không còn cảm giác đau nữa. Nó chai sạn như những vết sần mà khi vô tình ngoảnh lại khiến ta phải khâm phục chính mình, không lẽ đoạn đường ấy ta đã đi qua?


Đi mãi, đi mãi, càng đi càng nhiều vết thương, càng nhiều nỗi đau… Phải chăng người ta cứ đi chỉ để biết phía cuối con đường có hạnh phúc hay không? Nhưng mấy ai hiểu được hạnh phúc không thể chạm tay, cũng không thể nắm lấy và có phải chăng cảm nhận và vượt qua nỗi đau trên những đoạn đường lại chính là hạnh phúc. Khó có ai nhận ra được điều đó, bởi bản thân chúng ta là những cá thể có thật nên những thứ chúng ta cần cũng thực tế hơn. Nói một cách phũ phàng vật chất và tinh thần luôn song song nhưng vật chất đi trước tinh thần đi sau. Hai đường thẳng luôn cùng đi về một hướng nhưng lại chẳng bao giờ giao nhau tại một điểm và khoảng cách chẳng bao giờ có thể thay đổi. Một đường thẳng vốn dĩ không có điểm khởi đầu mà cũng chẳng có điểm kết thúc. Có lẽ vì thế mà lòng người là vô hạn! Cố gắng hiểu càng cảm thấy khó hiểu. Cố gần nó nó càng xa ta!
Lấy từ: Game Farmery